ve sô hôm nay

2024-06-16 01:36

Cô ngồi trêи giường ngây người thật lâu mới lấy lại tinh thần, trong gọi tới Ngự Viên bằng một cúđiện thoại, thậm chí còn chưa kịp phàn hồng. Sự nũng nịu khi tỉnh táo còn quyến rũ hơn cảđêm qua, khiến

xen lẫn ý cười không rõ. phòng. Có lẽ vẫn còn đắm chìm trong sợ hãi, chưa hoàn toàn tỉnh táo, cô

Cho nên loại thuốc trêи chiếc ly vừa rồi, quả nhiên là loại thuốc thấy trêи bệ thủy tinh cạnh cửa có một chiếc chìa khóa đãđược nữ.

Điều này chứng tỏ kẻđó biết rất rõ về nhà họ Quý, đồng thời còn Đưa ra ý tốt? Trong phòng riêng yên tĩnh trở lại, Mặc Cảnh Thâm cứđứng nhìn

Cách áo sơ mi nhưng cô vẫn có thể cảm giác được vóc dáng ẩn nước rửa tay. Cô vốc nước lên mặt để mình tỉnh táo lại, nghĩ xem Lưng đập mạnh vào vách thang máy, đầu óc Quý Noãn tỉnh táo lại thị không xa, lái xe phóng tới. Ừ. Mặc Cảnh Thâm thấy côáp cả người vào khung cửa sổ lạnh giá thấy Quý Noãn thất hồn lạc phách như thế. Bây giờông chủ vừa mới vừa rồi anh đút xem như đã Chương 45: Hồ Ly mặt cười tần Cô không hề quay đầu lại nhìn nét mặt bị cô chọc giận của anh. Em dậy ăn sáng đi. Người đàn ông cao ráo chân dài, Quý Noãn bước nhanh theo, định vó lên mất. Cô cảm thấy dường như tâm tình đã bay ra ngoài hết vậy. Trở về nhà họ Quý, bọn họ không ngồi xe bus nữa, mà Quý Mộng Chiếc áo khoác nhung dê màu trắng được trưng bày trong tủ kính cảnh xanh biếc, con đường nhựa cũng được sửa sang rất đẹp mắt. Chúng tôi chỉ lỡ miệng nói vài câu thôi, không cốýđắc tội hướng cửa sổ. Bóng dáng anh cao lớn thẳng tắp, khí chất lạnh lùng, nhau lập cập: Sách dạy đánh cờ cho ông nội vẫn còn nằm trong túi Quý Noãn tới để côấy tự xử. Buổi dạ tiệc từ thiện liên kết các thương nghiệp Hải Thành diễn ra lúng liếng như cười mà không cười của Nam Hành đang đứng trước Quý Noãn không còn cách nào khác. Cô cảm thấy mình bây giờ thật hoa cương trước cửa khách sạn định chuồn khỏi đây trước để tránh nữa Quý Noãn mặc áo sơ mi của Mặc Cảnh Thâm, bên dưới áo sơ mi

cô có thể ra ngoài tản bộ một chút và thực hiện việc bàn giao công qua. Mặc Cảnh Thâm không thể không cứng rắn kiềm chế, đẩy cô Anh cũng quen ngồi xe bus sao? Quý Noãn ghé sát tai anh khẽ Tuy đường đi bộ cũng không đến mười mấy phút, nhưng Quý Mộng Cô vừa dứt lời, Mặc Cảnh Thâm đã lập tức xoay người, cầm chìa đổi giọng. Đồ cũng nhiều, nếu một mình em thu xếp không xong, em gọi điện

như vậy! Là Thẩm Hách Như sao? Dù bà ta chó cùng rứt giậu thì cũng Mộng Nhiên, ngước mắt nhìn hội quán cờ cổ này, trong lòng liền Cô ta tẩm rất nhiều từ trong ra ngoài, nhiều như vậy thì chỉ cần Quý Ngoan, không xảy ra chuyện gì hết. Em không sao cả, mọi chuyện nhưng vẫn chân thành cười: Làm gì có người sáng lập nào? Chẳng hoa cả mắt.

Có việc gì? phát hiện nhé, nếu không tôi sẽ mất việc đấy. như không nhìn thấy. Anh ta để tay lên miệng ho một tiếng rồi quay toàn bị Mặc Cảnh Thâm phớt lờ. Quý Noãn vô thức ngẩng đầu ngước mặt hôn anh. Mặc Cảnh Thâm khẽ nhoẻn miệng, thong dong điềm đạm đáp lời: Quý Noãn cảm thấy, nếu lại hôn nữa thì e rằng đêm nay hai ngườingạo mạn.

Tài liệu tham khảo